Mẹ tôi năm nay già lắm
Tóc mẹ bạc trắng phần đời
Cháu con xanh mầm lộc mới
Nhà nghiêm hương toả bốn mùa
Nhớ xưa thân cò lặ n lội
Nuôi con đứa thấp đứa cao
Cái thương cái ghét là sao ?
Đơn giản mẹ cười hồn hậu
Qua rồi thời xưa hiu hắt
Mẹ vui trong vắt nắng hồng
Mẹ buồn cây vườn lã ngọn
Bình yên cho cả đàn con.
Đặng Thanh Liêm